Về mặt nhận thức, quan điểm giới cho rằng nhiều chính sách, chương trình và dự án phát triển hiện nay thường vô tình quên lãng phụ nữ hoặc dành cho phụ nữ mối quan tâm không tương xứng với vai trò của họ.
Nguyên
nhân bỏ quên các nhu cầu, lợi ích của phụ nữ trong các chương trình phát triển
có nhiều, ở đây có thể nêu hai nguyên nhân chính. Một là các chương trình này
thiếu quan tâm hoặc quan tâm không đầy đủ đến nhu cầu và nguyện vọng của các
đôi tượng tham gia nói chung, cả nam và nữ. Có thể do-quan liêu, có thể do quá
thiên về kỹ thuật thuần tuý..., loại chương trình phát triển này thường mang
tính chủ quan, áp đặt, không sát với thực tế của người dân. Và đương nhiên là ở
đây các nhu cầu, lợi ích cụ thể của phụ nữ đã bị bỏ qua cùng với nhu cầu, lợi
t- ích của nam giới.
Nguyên
nhân thứ hai liên quan đến việc đánh đồng sự khác biệt về các điều kiện kinh
tế, xã hội, vản hoá, về các cơ hội đào tạo, việc làm V.V.. của phụ nữ và nam giới.
Trong
quan niệm của nhiều nhà lập kế hoạch, bình đẳng nam nữ có nghĩa là coi phụ nữ
như nam giới và chính sách cho mọi người cũng có nghĩa là có phụ nữ trong đó.
Sự thực là các nhà lập kê hoạch đã không tính đến một thực tế phổ biến là phụ
nữ có ít thời gian hơn nam giới, nặng gánh công việc gia đình hơn nam
giới, do đó họ ít có điều kiện nắm bắt và cơ hội tham gia vào các chương trình hoạt động hơn như giới.
Các
chính, sách như nhau đối với phụ nữ và nam giới, hay còn gọi là chính sách ”
trung tính ", thực ra mới đưa lại sự bình đẳng trên văn bản. Không ít
những chính sách như thế trên thực tế đã vô tính gạt bỏ hoặc hạn chế sự tham
gia của phụ nữ vào hàng loạt các hoạt động kinh tế xã hội cụ thể.
Ở đây,
quan điểm giới nhấn mạnh rằng, do thữc hiện các vai trò khác nhau trong auộc
sông nên phụ nữ và nam giới có các nhu Gầu và lợi ích khác nhau. Không tính đến sự khác biệt này trong việc xây dựng
các chính sách có nghĩa là khoét sâu hơn khoảng cách về có hội và điều kiện giữa
phụ nữ và nam giới trên thực tế.